Em, cô gái kiêu sa trong tà áo dài Việt Nam
Em, duyên dáng thơ ngây trong vườn nắng đẹp bình minh
Em chân bước mượt mà, em tay trắng ngọc ngà,
đẹp lộng lẫy thướt tha.
Em như đóa hoa xinh trong tà áo dài Việt Nam
Em yêu quý quê hương, yêu tà áo dài Việt Nam
Em nhung gấm lụa là, em ăn nói thật thà,
Vì em mang tình, niềm vui giữ đời.
Em, cô gái yêu Việt Nam
Em, cô gái yêu bình yên
đời chẳng mang bão tố hay lửa khói binh đao nhiều
đời chẳng còn tiếc nuối bao ngày tháng trôi dần qua
Em, như áng mây bay trên đồng lúa ngào ngạt hương
Em như trái thơm ngon trong vườn nắng chiều đồng quê
Em yêu quý mọi người, yêu cha yếu mẹ già
Vì nơi đó, em gọi là quê hương