Ngày xưa trên núi Tuyết Sơn có con Oanh Vũ
Nó thương xót cha mẹ mù, nó thương xót cha mẹ mù.
Ngày đêm nó bay đi khắp rừng cây khóm lá
Lo trái cây hầu mẹ cha, tìm trái cúng dường mẹ cha.
Gặp nhà nông kia cấy lúa xong phát tâm nguyện cúng lúa
Cho chúng sanh đều dùng, cúng cho chúng sanh đều dùng
Lơì kia đến tai chim hiếu, từ nay khỏi thiếu thóc kia.
Chim nuôi mẹ cha, ngày đêm lượm dâng mẹ cha
Rồi khi cây lúa tốt bông bốn phương chim tới
Kiếm ăn hót ca rền trời, kiếm ăn hót ca rền trời.
Nhà nông đến thăm ruộng lúa giận chim ăn phá
Giăng lưới bắt bầy chim kia quên hết những lời nguyền xưa.
Nhằm con chim hiếu lưới vây nó lâm nguy biến
Nhớ thương kẻ thân tật nguyền, nhắc cho lão ông lời nguyền.
Lời chim khiến người cảm mến, thuận cho chim đến thóc kia
Chim nuôi mẹ cha, ngày đêm lượm dâng mẹ cha.