Tôi đi lang thang giữa đất trời âu, mà vẫn nghe câu hò
Nhớ về em nhỏ quê nhà, tầm tơ sớm hôm trông chờ
Giờ đây tuyết rơi nhanh cuối trời, giá băng nơi xứ người vầng trăng ơi
Biết rằng dòng đời trôi theo ngàn hướng, mà lòng không quên dòng sông
Chảy xuôi qua biển rộng, nắng quê hương thắm nồng
Sắc son in bóng , hò khoan khoan hò khoan mà thương sao tiếng hò
Hò: Hò ơi...gió đưa gió đẩy bông trai,
ai đưa ai đẩy duyên nàng tới đây, tới đây thì ở lại đây, bao giờ bén rễ,
Hò ơi...bao giờ bén rễ xanh cây hãy về
Một chiều ghé thăm em, sông nước mênh mông ngọt ngào ngát hương đê
Trăng đã nhô qua đồi, nắm tay tạ từ duyên nồng thắm đượm tình quê
Ai đưa ai đưa con sáu sang sông, cho nên cón sáo đã sổ lồng
Người tình ơi, thương nhau thì xin nhớ
Giọng hò đưa tha thiết buồn dòng sông