Khúc đoản đình sao chẳng dài hơn
Trời chưa khóc hồn anh sũng ướt
Duyên bèo mây ngờ vực keo sơn
Chia vội vã ngại ngùng hẹn ước
Không trang điểm vẫn nồng nhan sắc
Tình đăng quang khi khoác vai nhau
Giấu không nổi cơn vui huyền hoặc
Lòng hẹn lòng ở một ngày sau
Em tiễn anh sông núi đoạn trường
Em tiễn anh cười nụ hoa hương
Đá trăm tuổi thương mây ngàn tuổi
Suối hẹn rừng khi suối xa nguồn
Cùng ngoảnh lại ngậm ngùi chào biệt
Phút chia ly vội vã chẳng ngờ
Quên chiếc áo, quên đời thấm mệt
Hợp rồi chia như một tình cờ