Vọng cổ:
Tương tư thức mấy đêm rồi
Biết cho ai biết, ai người biết cho
Gió mưa là bệnh của Trời
Tương tư là bệnh của tôi yêu nàng
Hai thôn chung lại một làng
Cớ sao bên ấy chẳng sang bên này
Tân Nhạc:
Tôi viết lên đây bao nhiêu nỗi u hoài để gửi trao người ấy