Em đã biết đã biết khóc rồi sao
Mà tôi lầm tin em em sẽ không biết buồn
Nhìn em khóc người yêu em rời xa
Vì đâu ra nông nỗi thế này.
Thôi em hỡi hãy tỉnh giấc ngủ mê
Tại sao còn đam mê với nỗi đau hôm nào
Thời gian sẽ tạo cho em
một cảm giác yên lành.
Ngày xưa em còn mơ
Một giấc mộng liêu trai
Vàng son gấm nhung lụa là
Thường hay mộng mơ
Một thế giới hào hoa
Và em thường hay nói
Chỉ có người yêu em
Chứ không yêu người.
Để giờ đây được gì ngoài hai chữ đắng cay
Để giờ đây được gì ngoài hai chữ tình đời
Hôm qua em hào hoa hôm nay em lặng im
Để nỗi đau bước qua đời em.
Giấc mộng xưa đâu rồi vì em quá hững hờ
Giấc mộng xưa đâu rồi vì em quá đa đoan
Đêm nay em bật khóc đêm nay em ngồi đây
Để hạt mưa thấm ướt nỗi đau.