Bước tới chốn xưa mười lăm năm trước
Từng kỷ niệm thơ chợt dậy trong ta
Mái ngói hiên nhà tường vôi vẫn thế
Vẫn hàng sứ trắng hoa rụng thơm sân.
Dưới ánh nắng mai phòng ta vẫn ấm
Bàn ghế ngày xưa đậm mùi thân quen
Ta ngở như mình vừa mới rời bước
Chỉ ngày hôm qua chỉ ngày hôm qua.
Bước tới chốn xưa mười lăm năm trước
Từng kỷ niệm thơ chợt dậy trong ta
Mái ngói hiên nhà tường vôi vẫn thế
Vẫn hàng sứ trắng hoa rụng thơm sân.
Gió sẽ cuốn đi thời gian sẽ biến
Chuyện cũ ngày qua nhạt nhoà như sương
Có lẽ trong đời buồn vui được mất
Chỉ là hư vô chỉ là hư vô
Nhưng màu tóc đâu còn như ngày xưa.
Như gương kia đã ố vàng
Em bàng hoàng nhìn tôi xúc động
Ánh mắt như bao điều muốn nói
Em giờ đây tay dắt tay bồng.
Nhưng đôi má vẫn hồng
Và nụ cười vẫn thẹn thùng như xưa.
Bước tới chốn xưa mười lăm năm trước
Từng kỷ niệm thơ chợt dậy trong ta
Mái ngói hiên nhà tường vôi vẫn thế
Vẫn hàng sứ trắng hoa rụng thơm sân.
Gió sẽ cuốn đi thời gian sẽ biến
Chuyện cũ ngày qua nhạt nhoà như sương
Có lẽ trong đời buồn vui được mất
Chỉ là hư vô chỉ là hư vô
Có lẽ trong đời buồn vui được mất
Chỉ là hư vô chỉ là hư vô