Một chiều lang thang, bước chân về nơi chốn này.
Những kỷ niệm ấy như vẫn còn sót lại đây.
Người giờ ở đâu nhớ chăng kỷ niệm xưa.
Mình tôi khóc thầm tiếc thương cho mối tình.
Chuyện tình dở dang, mấy khi ai mà không buồn.
Rồi từng đêm trắng tôi vẫn ngồi nhớ về em.
Người giờ ở kia chắc đang vui duyên mới,
Bỏ chốn xưa này dở dang một mối tình.
Tôi nhớ ngày xưa , người nói rằng yêu sốt đời,
Sẽ không lìa xa dẫu cho đời nhiều cay đắng,
Giờ em đã quên, tôi chẳng còn lại chi nữa.
Thôi đã hết rồi! Thôi hết rồi! bao tháng ngày.
Giờ nhìn nơi đây xót xa cho duyên chúng mình,
Ngày xa xưa ấy đã không còn chẳng còn chi.
Người giờ cạnh ai,nhớ chi thêm đau xót.
Người đã xa rồi, còn để lại một nỗi buồn.
Người đã xa rồi còn để lại một mình tôi.