Ai có nghe lời ru chiều
bên mái tranh làng quê
Khi bước trên đường đê
xem diều căng gió bay cao
Nhìn cánh đồng thơm lúa chín
cười vui đùa gió lăn tăn
Dòng sông nằm thướt tha
nắng mưa hai mùa có con đò đưa.
Xưa muốn qua nhà em
nằm xa cuối con đường đê
Nơi nối hai bờ kinh
cây cầu tre nối hai bờ
Chiều anh thường hay qua chơi
mình chơi trò hái mo cau
Chờ khi nào nước lên
thả xuôi theo dòng ai trước ai sau.
Ơ... dù nắng dù mưa cây lúa mọc nhanh
dù sớm dù trưa tươi mát
màu xanh nặng hạt mồ hôi
Ơ... thương cây cầu tre
gồng gánh bao mùa dìu bước em
đi nhẹ lắm bàn chân gánh lúa
đi về nhọc nhằn sớm khuya.
Nay ghé thăm nhà em cầu tre đã không còn
đây ôm lấy hai bờ kinh
Cây cầu cao nối hai bờ người em
giờ nay đã lớn nhà xây tường mới cao cao.
Cầu tre là giấc mơ tuổi thơ
qua rồi giấc mơ của anh.