Khi màn đêm buông xuống
ánh đèn bao hiu hắt
Tiếng hát ai bỗng ngừng lại
Như hàng cây kia vẫn
Ngóng đợi từng cơn gió
Thoang thoảng qua đây.
Khi màn đêm buông xuống
Tôi ngồi ôm thương nhớ
Nhớ dáng ai đi về
Trong màn đêm yên vắng
Tiếng đàn tôi vang mãi
Như nghe gọi tên ai.
Nhớ! ánh mắt em
như vì sao đêm trên bầu trời
Và nhớ! Mái tóc em
như nhành suối đêm.
Nhớ! Bóng dáng em
như nàng tiên trong những giấc mộng
Và nhớ đôi môi em
như bản tình ca, nồng cháy.
Lòng xao xuyến khi em
hé cười khiến anh ngẩn ngơ.
Làm bao đêm anh luôn
nhớ mong nhớ mong hoài...