Tôi kể người nghe một thiên tình sử
Một thiên tình sử đắm lệ thương đau
Em là con gái sang giàu xây mộng hạnh phúc ban đầu
đâu ngờ chuốc lấy niềm đau.
Em vẫn hằng mong đẹp duyên cầm sắc cùng ai nguyện kết
mối tình trăm năm
Nhưng chàng trai vốn cơ hàn nên chàng đâu dám mơ màng
Kết tóc se tơ với nàng.
Khi hay tin chàng rời làng quê khuất dặm ngàn
lòng em nghe như nát tan
Bao nhiêu giọt lệ bao nhiêu xót xa ê chề
vùi chôn niềm đau trần thế.
Em muốn tìm quên niềm đau buồn đó
Tìm lên chùa khoác áo sẫm ni cô
Đêm ngày em gắng kinh cầu cho lòng quên mối duyên đầu
cố nuốt đi bao nỗi sầu.