Đò qua bến sông, sóng vỗ tình tôi.
Có nhớ người thương đang đợi chờ đò qua đón đưa.
Đò qua bến sông, mai mối cưới xin.
Em đã quên rồi, quên rồi có kẻ chờ mong.
Tình tôi lẻ loi cứ ngắm hoàng hôn.
Tiếng cuốc buồn kêu như nặng lòng tình tôi nỉ non.
Vầng trăng đã lên, soi bóng khóm tre.
Sao ánh trăng thề âm thầm trĩu nặng sầu thương?
Đò qua bến sông chia tình tôi bên lở, bên bồi.
Tôi nhớ tôi thương, thương một người cùng tôi nắng mưa.
Ngày xưa bé thơ câu thề không chia cách đôi bờ.
Bên kia, bên này bây giờ tuy gần mà xa.
Ai sẽ chờ mong?
Ai lỡ thương rồi?
Cách nửa dòng sông sao nghe lòng quặn đau chín sông.
Bên lở mình tôi, em ở bên bồi.
Bên lở bên bồi, người ơi! Đò qua bến sông.