Như kiếu trước đã có lời ước hẹn
nên kiếp này vẫn mãi nhớ thương nhau
hạ có buồn và thu có qua mau
thì củng thế, có gì hơn đâu nhỉ
Em suốt kiếp vẫn đa mang khổ lụy
anh một đời phiêu lãng chẳng dừng chân
chuyện tương lai dù đan dệt bao lần
vẫn đơn lẻ, một mình em đối bóng
Thời gian đã xóa đi bao nhiêu mộng
tâm sự này không biết gửi về đâu
gon cô đơn trên từng ngón tay sầu
tim anh đó bóng hình em mờ quá
Đôi mắt ấy đã bao lần rướm lệ
em suốt đời vẫn khắc khoải trông mong
một bóng hình còn chôn kín trong lòng
làm sao giữ bước người quen phiêu lãng
Em vẫn biết dẫu hoa kia sẻ nhạt
trăng lặn rồi, năm tháng sẻ dần trôi
tình yêu anh vĩnh viễn chẳng phai nhòa
đã hẹn thề, để mình em nhớ mong