Hôm nay về quê hương nhớ lại chuỗi ngày mến thương
Sau nhiều năm cách xa ruộng vườn.
Đi qua con sông qua cánh đồng phút giây chạnh lòng
Giàn bầu xanh mướp bí đơm bông
Ngoài ruộng sâu lúa trổ đồng đồng.
Trên chiếc xuồng ba lá nhỏ, hai đứa ngồi thả theo nước trôi
Ngày ấu thơ qua mất rồi chỉ còn mộng mơ
Gió đưa câu hò xa xưa, nghe lòng như đốt lửa
Thời gian vẫn đợi, quê hương là tiếng gọi đầu môi.
Anh xin mời em đi vè miền quê xa lắc lơ
Nơi quê hương anh có hàng dừa xanh, có ngàn câu hò thắm tình dân tộc
Anh xin mời em đi về quê ngoại một lần thôi
Nơi anh chào đời ngoại ru bùi ngùi bao năm vất vã mưa nắng ngược xuôi
Qua bao ngày thơ kỉ niệm mộng mơ anh đã đi
Bao nhiêu năm qua chẳng về làng quê chắc ngoại đã già tóc bạc da mồi.
Ơi ! Quên làm sao kỉ niệm êm đềm của tuổi thơ
Anh mê từng mùa cơn gió giật giờ ru anh giấc mộng thiêm thiếp vào mơ.
Làng tôi nghe đu đưa mấy nhịp cầu tre, làng bên băng qua kinh nối tình miền quê
Buồn vui dân trong làng ra nghỉ trưa hè, lặng mà nghe ai hát đêm về
Hỏi rằng ai không yêu mấy nhịp cầu tre, lặng nghe ai ca trong nắng chiều vàng hoe
Cầu ơi ! Ai đem tình gieo tràn khắp miền, lòng cầu như đôi cánh chim hiền.
Đây là quê hương anh một dòng sông xanh nước chảy êm đềm
Đây là nhịp cầu tre nối liền hai thôn sớm nắng chiều mưa
Hôm nay anh về vun lại hàng cau, tháng năm dãi giầu cằn cõi già nua
Cho anh sống lại tuổi thơ ban đầu, đã mất từ lâu.
Em vui nhiều không khi mặt trời lên trên khóm tre
Con chim xinh xinh nó chuyền cành me xuống đậu sau hè uống giọt nắng hồng
Em thương nhiều không lưng ngoại đã còng vì thời gian
Quê hương đời đời câu hát ngọt lời, anh như sống lại như máu về tim.
Bằng lòng đi em về với quê anh, một cù lao xanh, một dòng sông xanh
Một vườn cây xanh hoa trái đưa hương
Thuyền ai qua sông giọng cười mênh mông
Bằng lòng đi em anh đón qua cầu
Mùa mưa cầu trơn dẫu khó đưa dâu
Bằng lòng theo anh dưới mái tranh nghèo
Về đây người quê chỉ có tấm lòng
Có chiếc xuồng ba lá để yêu em.
Ru em thời thiếu nữ xa xôi
Còn đâu bao đêm trăng thanh tát gàu sòng vui bên anh ?
Ru em thời con gái kiêu sa
Em đố ai tìm được lá diêu bông em xin lấy làm chồng.
Chiều nay trăng trong thanh nhớ nhịp cầu duyên
Cầu ơi ! Ai đã quên những chiều thần tiên
Lòng mong mãi cho dù sông cạn đá mòn
Nhịp cầu kia muôn kiếp vẫn còn.
Ôi ! Đóa hoa tím trôi liu riu
Dòng sông nước chảy liu riu, anh thấy em nhỏ xíu
Nhỏ xíu anh thương ờ ớ ơ
Ôi ! Những đêm ngắm sông
Nhớ em buồn muốn khóc
Mình anh ca điệu lý qua cầu.
Câu hát ngày xưa qua điệu trăng khu dạ khúc
Tôi vẫn thường nghe mỗi lần về quê cắm câu
Câu hát ngọt như đường như mía
Em vẫn thường nghe còn thấm thía
Đã bao năm rồi ước mơ về quê thăm lại một lần .
Ôm mớ cần câu ra đồng ôi tha hồ cắm !
Hương lúa đồng thơm ngọt ngào càng thêm mến thương.
Cô bé nhà bên cười khúc khích
Khi thấy cần câu mà anh xách
Dính con cá tràu vẫy đuôi vì ham ăn nhằm mồi mình
Ôi ! Câu hát năm nào nghe quá ngọt ngào hỡi này em có nhớ không?
Tôi vẫn nhớ không quên
Dù cho ngày tháng chất chồng lên trên mái đầu
Không biết giờ đây cô nàng xinh tươi hàng xóm
Đã có chồng chưa hay còn chờ anh cắm câu?
Bao kỉ niệm xưa còn ghi nhớ
Cho dẫu giờ đây đời trắc trở …
Biết ai có còn nhớ ai ngồi ôm câu mà đợi chờ?
Bằng lòng đi em
Bằng lòng theo anh
Bằng lòng đi người yêu nhỏ bé
Khúc dân ca bắc cầu em tới
Ngàn trùng xa dù mưa dù gió
Nhớ thương nhau điệu lý qua cầu.