Em xé hết rồi đó, Biết bao là trang thơ
Tả tơi theo làn gió, Bay về cõi sương mù
Còn gì nơi triền nhớ, Đâu rồi những chiều xưa
Lời thương yêu vụt mất, Theo cơn mưa cuối mùa
Có phải anh không tiếc
Có phải anh không hờn
Tình thư vào dĩ vãng
Tro tàn giữa hoàng hôn
Mưa vẫn rơi rơi hoài
Về một miền xa xôi
Thôi đừng khơi thêm lòng
Tình cũng sẽ phai phôi
Em xé hết rồi đó, Xa dần một giấc mơ
Đông sầu còn chưa tới, Sao nghe lạnh vô bờ
Tình chỉ là trái đắng, Thay mật ngọt cho nhau
Tình chỉ là nước mắt Thơ úa màu xanh xao