Hà hớ... Đứng trên Quản Bạ đất Hà Giang vó ngựa biên cương lộng gió ngàn, Hà hớ... Lên đến Cổng Trời nhìn về Quản Bạ quê tôi, mà ngỡ như mình đang cưỡi gió ngắm trần gian giữa ngút ngàn, vách đá cheo leo, bản làng quê tôi thấp thoáng lưng đèo, nương Ngô xanh tươi, Hoa Lê trắng, người dân quê tôi sống đời no ấm, hà hớ ...Không còn du cư, sống đời lang thang cam phận đói nghèo, lưng chừng núi người dân quê tôi chăm lo sản xuất, hà hớ...Mà nghe đâu đây tiếng khèn ai vi vu, Chàng trai người Mông đang đợi người yêu, chiều nay mây bay, chiều nay mây bay, dưới chân người,như đưa ta về trời, đây Quản Bạ quê tôi, ơi Quản Bạ yêu thương.