[Ngâm thơ:]
Chàng từ khi vào nơi gió cát
Đêm trăng này nghỉ mát phương nao
Xưa nay chiến địa nhường bao
Nội không muôn dặm xiết bao dãi dầu.
Anh ở nơi nào có còn mùa xuân không anh?
Rừng ngàn lá gió từng đêm nhắc nhở thì thầm
Nắng ở trên đầu, nắng trong lòng phố
Gió ở trên non, gió cuốn … cuốn mây về.
Sao anh vẫn ngồi mà nghe cô đơn, mà nghe nức nở trong hồn
Và thương đôi mắt nhỏ em buồn
Vì mình yêu nhau, vì mình thương nhau nên mới giận hờn
Vì mình xa nhau nên nhớ… nhớ nhau hoài.
Anh ở nơi nào có còn mùa xuân không anh?
Rừng ngàn lá gió từng đêm nhắc nhở thì thầm
Mai lỡ không về chắc em buồn biết mấy
Dáng nhỏ xuân xưa vẫn nhớ … nhớ đêm ngày.
Thôi chia tay nhau từ đây nghe nước mắt vây quanh
Biết lỡ yêu đương sẽ đau thương suốt cả một đời
Nhưng mấy khi tình đầu kết thành duyên mong ước
Mấy khi tình đầu kết trọn mộng đâu anh
Xin từ giã đường phố trắng mưa mau
Làm chim bay mỏi cánh, nước mắt đêm tạ từ
Thành phố cũ, người yêu xưa còn đâu, còn đâu
Giờ đây xin giã từ.
Thành phố cũ, người yêu xưa còn đâu, còn đâu
Giờ đây xin giã từ.