Trót mang thân xác không hồn
Như hoa chùm gửi sống nhờ thân ai
Hai dòng máu chảy trong tôi
Xin người chia sẻ xin đừng mỉa mai.
Tôi sinh ra đã trót mang nhiều đau thương
năm vừa mới lên ba, tội tình chi mang thân xác không hồn
nên xa lánh gia đình.
Mẹ là người luôn an ủi tôi
vì biết con không giống như người ta
năm lên mười chịu bao vết roi
bị cha bỏ rơi tuổi thơ không ngày vui.
Lối xóm bà con cứ xì xào bàn tán
mặc tiếng khen chê tôi âm thầm nuốt lệ
ngày tháng bơ vơ cứ gượng sống nên người
Không được duỡng nuôi nên tôi phải lạc loài
thân xác con trai nhưng tâm hồn con gái
nên cơ thể yếu mềm phải tìm cách mưu sinh
thích được để tóc dài bị anh chị rày la
nhưng vì quá đam mê đòn roi mặc kệ
tôi phải lang thang nơi đầu đường xó chợ
mong đựợc sự nương nhờ từng bát cơm manh áo
Theo tháng năm thời gian tôi lớn khôn
chợt hiểu ra thân mình
cô đơn, côi cút, bơ vơ không người sẻ chia
đành ra đi bỏ quê xa làng
Đập chiếc ống heo số tiền tôi dành dụm
quyết chi ra đi sống thực với tim mình
không từ giã người thân tôi khăn gói lên đường
biết phải về đâu giữa đêm trời u tối
sương ướt lạnh vai gầy tôi đau nhói trong tim
mẹ hiền ơi xin hãy thứ tha
công dưỡng dục chưa ngày con đền đáp được
nếu cha cảm thông hiểu được lòng con trẻ
con sẽ quay về khi đã trọn ước mơ
Từ nhỏ đến giờ tôi chưa từng được đi xa
nên khi ra đến bến xe trong lòng bao lo sợ
ôm gói hành trang mang bao điều tâm sự
không biết cùng ai chia sớt nỗi niềm riêng
phiêu bạt long đong trôi dạt đến sài gòn
không họ hàng, bà con
phải lang thang bán vé số qua ngày
khắp phố phường đều có bước chân tôi
làm đủ thứ nghề để tìm cách mưu sinh
gần hơn một năm dài
tôi mới tìm thấy được niềm vui
trời còn xót thương cho tôi được đổi đời
gặp được người cứu lấy đời tôi
chị giúp đỡ cho mình sống thực với con tim
lo cho tôi vào trường âm nhạc
chẳng được bao lâu thì chị cũng qua đời
do căn bịnh lâu rồi, tôi chưa kịp đền ơn
Từ đó đời tôi đã tìm ra lẽ sống
nhờ được giọng ca thêm phần ăn học
phút chốc thành danh tôi đã trở thành ca sĩ
đem lời ca dâng tặng hết cho đời
khi được biết yêu càng cay đắng phũ phàng
cứ mải yêu đơn phương yêu mà không dám nói
nên không dám trao tình, không tính chuyện lương duyên
Y học bây giờ đã đổi được cuộc đời tôi
nên không ngại khó khăn kiếm nhiều tiền trên đất Thái
mất hết 20 năm giảm thọ, nhiều đau đớn
tôi đã làm xong cho mơ ước đời mình
Mơ ước tròn tôi đã về thăm quê
thỏa nhớ mong bao tháng năm mong chờ
mẹ cha đón mừng, anh em đồng chia sẻ
vì đã tìm ra một đứa con lưu lạc
sau bao ngày cách xa, bao lỗi lầm nay thứ tha
Giọt máu ngày xưa tưởng chừng như đã mất
nay cha mẹ vui mừng vì tôi đã được thành danh
sung sướng nào bằng được mặc chiếc áo cô dâu
sánh bước bên chồng người cho tôi hạnh phúc
nghệ thuật cho tôi niềm vui trong cuộc sống
sân khấu ánh đèn màu kết chặt máu tim tôi
ngàn tiếng vỗ tay của bao người khán giả
là hơi thở của tôi trước lúc trút hơi tàn
Ai ơi tạo hóa xoay vần
đời tôi như thế xin đừng mỉa mai
thoáng đời như áng mây bay
gửi vào cát bụi trả về hư vô.