Lòng anh như tan nát
nhìn em mà nước mắt trào tuôn.
Ngồi ôm bao tiếc nuối
những tháng năm sống bên cạnh nhau.
Sao em xa rời anh
tại sao người đến rồi em lại đi?
Chẳng câu từ giã
chẳng hề tiếc thương anh ra sao nơi chốn này?
Bấy lâu nay anh tìm em
bụi trần nắng mưa xác thân hao gây.
Nát tan con tim như người điên
chẳng còn tâm trí để nhớ tên ai...
Anh đã khóc, khóc vì em
anh khóc rất nhiều.
Anh đã khóc, khóc tiễn đưa
duyên ta với ngươi.
Em xa rồi về đâu em hởi?
Em đi rồi mình anh lẻ loi.
Để thời gian nay phai phôi
tình chia đôi, "hai người hai loi"(ngăn dòng lệ rơi).
Còn đâu nữa giọt nước mắt, để khóc với người
chỉ còn đây bao xót xa thân xác rã rơi.
Suốt cuộc đời tình là ngang trai.
Đắng cay này ngàn năm khó phai.
Giọt nhước mắt không khóc vì ai bao giờ...