Tân Cổ Phải Lòng Con Gái Bến Tre

Tác giả: Trường Nguyên
Nam: Cô ơi cô,
Cô làm ơn cho tôi hỏi thăm.
Nữ: Anh muốn hỏi thăm gì?
Nam: Tôi muốn về Bến Tre
mà không biết đi đường nào.
Nữ: Vậy anh qua phà Rạch Miễu đi,
thôi tôi đi!
Nam: Cô đi đâu cho tôi đi với.
Nữ: Tôi đâu quen anh đâu,
sau cứ đi theo tôi hoài vậy.
Nam: Thì bây giờ quen nè cô.
Nữ: Thôi tôi đi đây.
Nam: Cô ơi!

Nhạc:

Bậu sang phà Rạch Miễu,
Qua lẽo đẽo theo sau
Đôi bóng trăng trên đầu (ơ hờ)
Tưởng như áo cô dâu
Áo bậu đỏ cánh kiến (ơ hơ),
Da bậu vàng phù sa
Mắt ngời xanh nước biển,
Tim bậu hồng lòng qua

Bậu sang phà Rạch Miễu,
Ngoe nguẩy xuống Bến Tre
Về Cái Mơn, Lương Hòa hay là,
Về Sơn Đốc, Ba Tri?
Guốc bậu rụng tiếng lá (ơ hơ),
Thoang thoảng mùi làm duyên
Thoáng mùi thương quá đỗi;
Mùi tình.....Lục Vân Tiên

Vọng cổ:
Câu 1:

Nam: Anh ở đô thành xa hoa rực rỡ.
Hôm nay anh về quê hương Bến Tre
thăm người bạn...cũ mà bấy lâu
xa cách muôn...trùng.

Lần đầu về Bến Tre nên chẳng quen đường.
Người ta nói con gái Bến Tre
thật thà chất phát. Em có phải là
người con gái của Bến Tre.
Da em vàng phù sa
Mắt ngờ xanh nước biển.
Mới gặp em mà tim anh xao xuyến lạ lùng.
Để đêm về anh nhớ anh thương.
Luyến nhớ luyến thương
tình duyên đôi .... lứa..ớ.. ớ

Câu 2:
Nữ:

Anh này ghê chưa, mới gọi cô
giờ gọi em sau mà nghe ngọt quá.
Đường về Bến Tre thì anh hãy xuống phà.
Anh này đón vậy mà đúng thiệt nha.
Em là con gái Bến Tre tay lấm chân bùn.
Em thì ở Cái Mơn huyện Chợ Lách.
Còn bạn anh ở đâu, huyện nào của Bến Tre.
Thôi phà sắp tới rồi,
em phải về kẻo mẹ đợi mong.
Nếu có duyên nợ thì mình sẽ gặp lại.
Đứng đây nói chuyện với anh mãi,
thiên hạ sẽ cười chơi em... ơ.. ơ

Nhạc:

Bậu sang phà Rạch Miễu,
Vô Chợ Giữa nhởn nhơ
Về Trúc Giang đang chờ hay về,
Cù Lao Ống trăng mơ?
Tức bàn chân quấn quýt (ớ hơ)
Quanh quẩn vòng thủy chung
Bóng dừa vương áo mỏng,
In đậm chùm yêu thương

Bậu sang phà Rạch Miễu,
Thăm trường cũ Nam Xương
Lư lắc lư xe thổ (ha) mộ
Chèn ơi quá dễ thương!
Quyết lòng theo bén gót (ớ hơ),
Năn nỉ hoài hổng nghe
Ước gì đương trắc trở
Gặp nụ cười Bến Tre!

Vọng cổ:
Câu 5:
Nam: Em là người con gái Cái Mơn,
còn bạn anh thì gần Ba..Vát.
Dường như đôi ta có duyên nợ
từ kiép trước nên vừa gặp nhau
anh đã yêu em... rồi.

Nữ: Anh ơi, anh đừng nói
lời bươm ong cợt đùa.
Mới quen em mà anh nói thương nói nhớ.
Như đôi mình đã hẹn ước từ lâu.
Phải duyên hay nợ mà anh vấn vương.
Đem lời yêu thương trao gái quê nghèo.
Bây giờ mặt trời đã lên cao.
Anh ơi, anh hãy để em đi về.

Nam: Em gái ơi, anh đâu phải
Vũ Khắc Điệp của ngày xưa mà em
sợ tình duyên dang dỡ.
Tình anh yêu em
trọn đời chẳng đổi thay.
Anh năn nỉ nảy giờ mà em không có nghe.
Đôi mình là duyên là nợ.
Anh quyết lòng bén gót theo em
về Cái Mơn Chợ Lách.
Xin cha mẹ cho anh làm rễ
hiền rễ thảo của mãnh đất hiền hoà.
Anh sẽ về thưa mẹ cha cậy mối mai.
Sang nhà em để mà dạm hỏi.
Suốt đời mình mãi hạnh phúc bên nhau.
Đôi ta duyên thăm tình nồng sắc son.

Nhac:

Bến Tre! Ơi Bến Tre ời!
Có nhớ gã thương hồ
Khua dầm trong nắng đục
Lận đận sầu bản thân
Bến Tre ơi Bến Tre!
  • Nghe nhạc

Xem Video
Muốn đăng video của bạn? Đóng góp video

Ý KIẾN BÌNH LUẬN

Người đăng: Trường Lê
Bài này đã được xem 7790 lần.
  • Hình số:
  • 1
  • |
  • 2
  • |
  • 3
  • |
  • 4