Qua mấy chặng đường tôi về lại quê hương.
Bến Tre đất mẹ xứ dừa biết mấy yêu thương.
Về đây bến Hàm Luông vơi đầy con nước lớn ròng.
Và bao kỷ niệm xưa chợt về da diết lòng tôi.
[ĐK:]
Quê hương ơi! Mẹ hiền ơi!
Điện sáng lung linh, không thể quên ngọn đuốc lá dừa.
Tiếng mõ long trời quê mình, Đồng Khởi năm xưa.
Bốn mươi năm dài, bao nhiêu đổi thay.
Để có hôm nay tự hào dáng đứng Bến Tre.
Quê hương ơi! Mẹ hiền ơi!
Hạnh phúc hôm nay, không thể quên, những lúc cơ hàn.
Xẻ ngọt chia bùi, kiên cường, Đồng Khởi đi lên.
Biết bao nhiêu người, ra đi vì nước.
Để có hôm nay tự hào dáng đứng Bến Tre.