Trong nhân gian có mấy ai hiểu được rằng
Kiếp làm người chỉ là thử thách thôi
Tựa nương nơi trần gian xác thân không tồn tại
Thành hạt bụi khi nhắm mắt xuôi tay.
Trong nhân gian có lắm bao chuyện buồn phiền
Sống lọc lừa vùi dập xô đẩy nhau
Người ham mê lợi danh kẻ tham lam bạc tiền
Để tình đời cứ như thế phôi phai.
Và em cũng vậy thôi cũng trôi theo dòng đời
Em quên câu tình đời nhân nghĩa
Mặc tôi bên đời kia lê bước chân mỏi mệt
Ngày từng ngày không biết đi về đâu.
Ngày mai sẽ làm sao khi nghĩa nhân không còn
Thế gian giăng đầy ân oán
Tình yêu thương chìm sâu chất ngất trong mê sầu
Chỉ còn lại tiếc nuối thương đau.
Người ơi xin đừng quên câu nghĩa nhân trong đời
Hãy vun thêm tình thân ái
Này em ơi cùng tôi xóa hết đi ưu phiền
Để nụ cười tươi mãi trên môi.