Anh gọi em, em đang ở nơi đâu
Sao lặng yên, như vắng lạnh đêm thâu
Đây Nông Pênh, hay rừng hoang nguyên thủy
Không bóng người, và tận cùng nổi đau...
Anh tìm em, rợn người Toul Sleng:
Những cái chết, chưa được một lần nói
Không gặp người thân, nửa lời trăn trối
Tiếng búa rìu, nhuộm máu đồng loài...
Anh qua, những cánh đồng Kandal
Xương trắng phơi, thay mùa lúa xanh
Ngày qua ngày, cháo hòa nước mắt
Máu cạn khô, xác héo thân cành..
Anh tìm em, quên sự sống bao lần
Anh gặp em, giữa đổ nát điêu tàn.
Nhìn đôi mắt lõm sâu, trông uất hận
Anh biết em, đi lên từ hố hung thần...
Anh gặp em,có phải em không
Xương trắng ngổn ngang, đâu dáng hồng
Nhưng anh biết, xương em trắng nhất
Tinh khiết đời em, rất trắng trong...
Anh sẽ vào tận cùng, hang sói Pailin
Lấy lại cho em, điệu múa Lâm Thon
Với những Apsara, đắm say hồn nước
Huyền diệu đôi tay, búp măng son....
Như hứa buổi đầu, lúc yêu thương
Tan trận rồi, anh trở lại quê hương
Mang nắm tro lòng, để nơi xa anh nhớ
Văng vẳng kinh cầu, tiếng chuông chùa buông.....
Anh tìm em, hẹn ước lời yêu đương
Nhưng em xa vời, cỏi chết đau thương
Tình riêng đã mất, còn tình nước
Việt-Cam chung lòng, tiếng muôn phương....
Tháng 2.1979
Anh Thi Đi
Tuol Sleng: Nhà tù Khmer Đỏ
Chuyện tình của anh bộ đội Việt Nam
với cô gái Campuchia.