Mưa xuống phi trường Phú Bài,
Mưa trên đường về An Cựu.
Mưa tơi tả trong lòng,
Bao năm chừ trở lại,
Huế mưa, lòng em giông mưa anh biết không?
Anh nhớ xưa ngập lối về?
Nghiêng nghiêng cầm viền nón đội.
Em qua tới Đông Ba, anh theo vào trong Nội.
Thấy thương để tình xưa chừ mưa trong lòng!
Hò ơi! Hò ơi !
Huế mưa! hay khóc thương người?
Mưa khóc nước dâng Đập Đá?
Mưa về Vỹ Dạ, Thuận An.
Xưa quen cùng nước lội.
Huế ơi! Chừ trở lại,
bỏ mình em trong mưa sao nỡ đành!
Năm ấy trên cầu Bến Ngự.
Theo qua Trường Tiền, Gia Hội.
Anh khen tiếng sông Hương,
bao năm chờ núi Ngự.
Cố Đô người xưa nơi mô? anh nhớ chăng?
Xưa tiễn phi trường Phú Bài,
anh đưa từ chùa Thiên Mụ.
Nay mưa bến Văn Lâu, cho ai sầu ai đợi!
Huế ơi! Tội tình chi mà mưa bây chừ!