Nhìn ai về làm dâu, sao lòng mình lại đau.
Chuyện đời nào hiểu thấu vì bởi ai kia là người đến sau.
Chồng ai cười thật vui.
Ngày xưa là ghệ tui, đã một thời đắm đuối mà nỡ sao lời hứa chôn vùi.
Thật cay đắng tim tôi rạn vỡ
Ai đó trông như Thị Nở mà cớ sao anh ấy lại mơ.
Thật không thể tin được! Ai ngờ...
Thì ra thế, cô ta giàu quá, trên cổ đeo toàn vàng lá.
Cũng bởi tôi không bằng người ta, khó quá bỏ qua.
Chuyện đâu có lạ.
Đành một mình về thôi, sao lòng còn bối rối.
Buồn từ chiều đến tối rồi cũng vơi, ai hiểu lòng tôi.
Rồi đêm tàn ngày qua, kỷ niệm đừng nhớ quá.
Nỗi buồn tựa chiếc lá. Ghệ của tui là chồng người ta.