Khi em tắm nắng
Cho tôi xin hai thứ
Mặt trời vẻ kiêu sa
Thần vệ nữ ngàn đời.
Ôi đôi môi ấy
Và đôi mắt u hoài
Tôi từ bâng khuâng đến mê say.
Xin cho ngây ngất
Bên dung nhan
Đang trắng hạ này
Và cho xanh giấc ba mươi.
Còn mây bờ cát trắng
Trời cao biển xanh thắm
Vàng nắng và gió êm
Nhạc đâu đó gợi buồn.
Khi em tắm nắng
Không bao nhiêu hai thứ mặt trời
Để dung nhan thắm trong tôi.