Ta hãy sống với những ngày đáng sống
Không giận mừng không oán ghét sầu thương
Để cho lòng trang trải khắp mười phương
Như gió lộng mây ngàn trôi vạn hướng
Đời tăng lữ từ khi ta dấn bước,bỏ sau lưng bao uế trượt phiền hà
Bước vân du trong khắp nơi ta bà,chúng sanh bạn ngôi chùa đó nhà ta
Đường dài quá sạch không bao cái có,sống tiêu giao không có gì buồn lòng
Sống thanh lương đâu có chi đói lạnh,sống thanh phận giàu nghèo chẳng động tâm
Bạn sẽ sống mãi muôn đời lúc chết
Tấm thân này mang gió cát phù du
Dẫu tan tành xương vỡ nát thịt da
Môi vẫn cười trong niềm vui giải thoát
Bạn có biết cành cao chim vẫn hót,đóa hoa tâm luôn sống vì mọi người
Vững bước chân noi đức hạnh của ngài,sáng soi đời dìu người tới bờ vui.