Ba mươi năm tôi ngoảnh lại nhìn
Như cơn mơ buồn giấc mộng say
Hôm qua kia ngồi nhớ chuyện mình
Thương em yêu màu tóc bạc phai
Ba mươi năm chợt thấy một đời
Thân bơ vơ nửa kiếp cuồng điên
Tôi xa em không hẹn một lời
Em xa tôi rời chốn bình yên
Ba mươi năm chối bỏ phận người
Trôi long đong giữa chốn trần ai
Mang trong tim một cánh môi cười
Ta xa nhau hoang vắng đường mây
Con tim đau rỉ máu chiều nào
Cho ai kia mắc nợ đời sau
Cho tôi xin một chút ngọt ngào
Ru hồn về cõi nhớ tìm nhau....