Bao ngày xa vắng, bao ngày hoài trông
Bao lần nhung nhớ, bao lần lặng câm
Mong chờ em mãi, em nào có hay
Hồn nhiên em đâu đó, giữa, phố đông người
Dáng ai trước ngõ, ngỡ rằng em sang
Tim anh thổn thức, hồn anh mênh mang
Ngờ ra nào có, phải là em đâu
Thở dài anh thầm nhớ, lại một ngày qua
Một lúc tình cờ nào đó được gặp lại em, anh khẽ nói
Em như chim trắng bay cao thật xa, không hẹn ngày về
Anh như tượng đá ngồi mong chờ em, cho đến bao giờ
Tượng đá rớt giọt lệ vui, khi em trở lại...