Chuyện hai chúng mình
đã lâu rồi
mà vẫn chưa quên người,
được tin từ nơi xa
lặng về ghé thăm quê,
thôi còn đâu nữa
dáng người em gái xưa
em giờ đi lấy chồng,
anh về cũng như không.
Tàn đêm gió về
sương rơi lạnh
còn thấm trên vai gầy
người xưa giờ nơi đâu?
lòng bỗng thấy cô đơn,
đâu còn những lúc
đón đưa ai cười vui
em giờ vui bên chồng
quên người năm tháng chờ mong..
DK:
Thôi rồi!
tình ơi đã hết
còn đâu còn đâu nữa,
con đường xưa
trời mưa rồi lại nắng
đường xưa giờ thêm vắng
bóng em về,
anh về qua lối ngày xưa
đường chia ngăn cách
lối mộng chuyện hợp tan,
đêm nay,
trắng khuất trên hàng cây
gió lây càng thêm buồn
càng thương nhớ nhiều hơn..
Chuyện hai chúng mình
xin chôn vùi
vào những đêm không đèn,
hoàng hôn dần buông xuống
buồn ơi vẫn chưa nguôi,
mây trời u tối
ánh trăng ơi lẻ loi
viết vài lời nhạc buồn
đem tình chôn kín vào tim...