Cung đàn yêu xưa yêu người chốn đó.
Một chút giận hờn cũng ghép thành thơ.
Đêm cầm tay nhau trăng dài cuối ngõ,
Nụ hôn xao xuyến Ôi! cả giấc mơ!
Xin trả cho tôi tâm hồn đã vỡ.
Một phút bàng hoàng tình đã bay xa.
Cung đàn năm xưa bây giờ đã lỡ.
Giờ xa nhau mãi, ngàn kiếp mong chờ!
Bao đêm cô đơn, dày xéo trong tim.
Trăng xưa nơi đâu còn đó không em?
Cho tôi thương nhớ một thoáng hương đêm.
Hàng cây ngơ ngác khi lòng nhớ thêm!
Mây bay bơ vơ lạc lõng nơi đâu?
Chim bay xa xa mờ thoáng trong sương.
Bên sông lưu luyến còn nhớ hay quên?
Giờ em đi mãi đời biết đâu tìm!
Xin trả cho tôi những ngày tháng đó
Nắng tắt chiều tàn mây vẫn bơ vơ!
Bóng hoàng hôn xa, cây dài bóng đổ
Chờ em ai đó ngàn kiếp mong chờ!