Nếu như chiều ấy trời đừng mưa
Cho duyên đôi lứa thắm cau với trầu.
Nào ngờ trời đổ mưa giông
Ông tơ bà Nguyệt lắc đầu
Tình đôi ta chẳng thành câu.
Nếu như chiều ấy trời đừng mưa
Ta không lỗi hẹn vẫn chưa rẽ tình.
Duyên mình chỉ thế thôi sao
Bao nhiêu nước mắt tuôn trào
Mình xa nhau bởi cơn mưa chiều
Trách cho số phận không may
Ông Tơ, bà Nguyệt chia hai duyên mình
Nên đành im tiếng lặng thinh
Chôn vùi dĩ vãng, mối tình nặng mang
Trời cao sao khéo an bài
Se chi duyên thắm, giờ đành xa nhau.
Nếu như chiều ấy trời đừng mưa
Tim không tan nát khóc đưa tiễn người
Bóng hồng vùi dưới cơn mưa
Em về bên kia cõi đời
Thôi đành lỗi hẹn cùng anh.