Biển đêm nay mênh mông lạnh lẽo, tĩnh lặng chẳng nghe tiếng sóng
Bờ cát trắng đêm nay chỉ có dấu chân của mỗi anh.
Vẫn một mình anh từng đêm, ngắm cát vẽ hình em
Dù đã bao ngày qua biết em đã xa, anh vẫn chẳng tin.
Dường như khi em đi, biển cũng chẳng còn màu xanh vốn có.
Dường như khi em đi, biển đã khoác một màu xám như buồn đau.
Biết em giờ đang ở đâu?
Có khi nào em đã quên hết rồi
Một điều chắc chắn anh biết em vẫn yêu anh, cớ sao bỏ anh đi?
[ĐK:]
Đừng .....!
Đừng nói em phải đi
Đừng mang cho anh thêm nước mắt biệt ly, để lệ tràn đôi mi.
Xung quanh anh giờ đây chỉ còn màn đêm mà thôi
Vì sao hỡi người? Tại sao thế người? Vì cớ sao lại đi?
Giờ, mỗi đứa một nơi.
Hãy cho anh biết bao lâu nay bên cạnh em, anh đã làm gì sai?
Anh chỉ biết kìm lòng nuốt lệ trôi ngược vào tim.
Và anh muốn được hiểu một điều khi xa anh, cảm giác em giờ thế nào?