Hiu hắt sương Thu pha màu lá.
U ám chân mây phương trời xa.
Lòng ta chạnh nhớ tới Thu nào,
Xếp lá đếm sao chia cùng nhau.
Trông lá Thu rơi trên thềm cũ
Héo hắt tim ta Thu lại Thu.
Hồn ta lạc lối giữa u sầu
Ngỡ tiếng bước ai nhẹ gót về
Thu sang sầu trinh nữ duyên bẽ bàng
Bâng khuâng tình cô lữ quán bên sông.
Vì đâu mưa ngâu từ muôn kiếp
Gieo nỗi sầu đời đời chuyện trái ngang.
Nơi ấy xa xăm phương trời thẳm.
Ai có nhớ ai khi mùa sang?
Còn ta ngồi xếp lá Thu tàn.
Đếm mãi nhớ thương sầu lỡ làng.