1. Anh là vũ trụ giữa đời em như hành tinh lạ từ đâu đến
Đem ngàn vì sao nhỏ kết thành một trời đêm giăng hoa lấp lánh
Em ngồi mơ mộng cõi trời xanh nghe tình dâng về làn môi ấm
Cho đời ân cần những hoa hồng là thật là mơ anh biết không?
[ĐK:]
Anh dang đôi cánh tay thiên đường
Cho em tìm lối đến yêu thương
Trong không gian lắng nghe đêm trường
Trăng khuya cũng chạnh nhiều vấng vương.
2. Anh là ánh mặt trời vừa lên em ngồi đón chờ bình minh đến
Anh cười cho rực sáng góc đời rộn ràng một ngày niềm vui mới
Anh là tất cả những mộng xanh phai tàn những ngày buồn u ám
Như dòng suối ngọt mãi tuôn trào là nguồn yêu thương anh đã mang.