Anh đếm thời gian trôi đã bao lâu
Phút giây em về nơi chốn ấy
Phút giây anh chờ em chốn đây.
Xuân qua, hạ sang, thu tới, đông tàn
Mùa vắng, vắng những tiếng cười của em.
Anh đang đi giữa dòng người
Anh thấy cô đơn quá em ơi
Anh đang đứng nơi này
Nơi đôi ta lần đầu gặp nhau.
[ĐK:]
Nỗi nhớ tràn (ùa) về từ ngày em cất bước rời xa
Nước mắt nghẹn ngào dặn lòng phải cố quên em thôi
Nhưng em ơi anh không thể nào làm được những gì anh đã nói
Nhiều năm sau anh vẫn phải sống trong mùa, mùa vắng em.