1. Ngồi thẩn thờ, chẳng biết chờ điều gì
Khi em còn yêu quá ai mà
Lòng muốn nói, anh từ lâu thích em rồi
Sợ nói ra, em lại cách xa.
Thật thế mà vừa nói ra
Thì em đã tìm cách lánh xa anh
Được em yêu chỉ là trong giấc mơ thôi
Anh biết rồi, anh biết là dù cho.
[ĐK:]
Dù cho anh cố gắng ngậm cay nuốt đắng
Thì em vẫn sẽ mãi thuộc về người ta
Dù cho anh bước qua cũng chẳng là gì của em
Em để yêu người ta, còn anh sinh ra là để yêu em.
2. Rồi thời gian trôi qua, một ngày không xa
Em cũng đã đi quá xa cùng người ta
Chẳng hiểu anh lúc ấy sẽ thấy hạnh phúc hay
Hờn ghen vì không được em một lần thôi để ý tới.