Có đôi lần im lặng hơn ngàn lời nói
Như là lúc chúng ta xa rời nhau
Có đôi khi tiếng cười buồn hơn nước mắt
Lúc biết ta đã cách xa nhau thật rồi.
Bởi trong đời đâu điều gì là mãi mãi
Ta gần nhau đâu biết mai rời xa
Tiếng mưa rơi giấu che đôi dòng nước mắt
Bước chân đi mãi cách xa muôn trùng.
[ĐK:]
Đời trôi mãi ta đâu nào biết khi nào dừng lại
Người xa mãi chốn ấy nào biết bao lâu trở lại
Cuối con đường phải chăng là một đường mới
Tình cũ bước ra đi tình mới chắc đâu sẽ vui.
Và hạnh phúc nhỏ bé nào có đứng yên đợi chờ
Ngủ ngon nhé bao nhiêu nước mắt vương trong lòng nhau
Chẳng chung đường thôi ta đành phải rẽ lối
Còn hơn phải cứ níu chân nhau đến suốt cuộc đời.