Lạc mùa, thu về đâu?
Ta rơi vào miền nhớ
Chênh vênh rồi trăn trở
Lạc vào miền không nhau
Lạc mùa thu về đâu
Khi lá rời cây mãi
Tình yêu mình ngang trái
Sợ rồi lạc mất nhau
Em sợ lắm mùa đau
Em sợ tình tan vỡ
Em sợ đời cắc cớ
Em sợ mình mất nhau
Và chiều nay mùa đi...
Tiếng dương cầm nức nở
Lạc vào miền thương nhớ
Ta lạc về trong nhau
Lạc mùa, thu về đâu?
Lạc nhau, tình về đâu?