Kẻ lạ người xa khi em về qua đó
Gió đẩy gió đưa cho vừa lòng bậu
Xuôi dòng sông Hậu con sáo sậu bay xa.
Chiếu ngả ven sông vàng bông điên điển
Xa rồi kỷ niệm em về miệt Long Xuyên
Gói trọn nỗi niềm tiếng buồn gọi từng đêm.
Hò ơi hò ơi!
Cám cảnh đồng sâu xứ lạ nhớ nhà
Mà rưng rưng nước mắt
Đêm nằm trằn trọc giấc ngủ nào yên.
Ngoài hiên tiếng cuốc gọi hồn
Gió vờn bông điên điển gợi buồn cố nhân
Cho người viễn xứ bồn chồn nhớ quê.