Một mình em đi giữa đêm, làn gió thu lạnh lùng trống vắng im bay về đây
Lòng thầm nhớ tới khúc ca, bài hát xưa nay đã đi vào quên lãng
Nay trong im lặng, sao sáng chợt nghe, lời gió thở than hay tiếng lòng mình
Ngày nào ta bên nhau, những yêu đương tâm tình với anh bên mình, mặn nồng làm sao em quên
Và mối duyên đầu đẹp nhất người ơi, vì sao đã không cho chúng ta muôn đời
Đã mất đi chỉ còn những tiếc nuối, thành làn khói bay đi mơ màng
Giờ chỉ là lệ sầu vơi buồn nhớ, dù có cố vui nhưng lòng có vui được sao
Ngọn gió thoáng bay qua, tóc em buông dài giấu kết nỗi niềm đau