Bóng tối vây quanh con đường càng xa
Bóng dáng đôi ta giờ đây quá xa
Người bước đi quá vội
Để em một cuộc sống biết bao nỗi sầu.
Ngày xưa ấy, phải chăng giữ anh ở lại
Thì nay em chẳng phải buồn
Ngày xưa ấy, nếu hai chúng ta không xa rời
Thì nay em đâu cần phải khóc.
[ĐK:]
Giờ khóc mới thấy đâu
Giờ khóc mới thấy u sầu
Giờ khóc mới biết yêu
Mình ngày xưa ấy
Vì em quá dại khờ
Vì những ngây ngô
Để đánh rơi tiếng yêu.
Còn nhớ những phút giây
Còn nhớ những hơi ấm này
Còn nhớ những vì sao
Chỉ mình em với giờ đây quá xa xôi
Mất đi những yêu thương ngày xưa xa rồi.