Quê tôi nghèo đất ở miền Trung
Một miền quê nắng mưa dãi dầu
Bao gian lao khó nhọc tảo tần
Để chăm lo cuộc sống qua ngày.
Tôi ra đi khi còn trẻ thơ
Tuổi thần tiên nhảy ca đùa hát
Giọt nước mắt lăn trên mi dài
Tôi phải đi cách xa quê mình.
Miền trung ơi! Con nhớ miền trung
Con nhớ cha ngày đêm không ngủ
Mẹ ru con tiếng à âu ơ
Miền trung ơi tôi nhớ cánh đồng xưa
Chú én bay chao lượn chập chờn
Bao cánh đồng ngày gặt hái đang kề.
Nay tôi về thăm lại miền Trung
Miền thuỳ dương nước xanh đồng biếc
Thăm người thân, thăm bạn thăm bè
Thăm cha mẹ yêu dấu của lòng tôi.
Tôi nhớ em cô gái ngày nao
Giờ còn đâu cô bé ngày xưa ấy
Mái tóc dài thướt tha dịu dàng
Cười thật tươi trông ôi quá dễ thương
Ôi sao thương thương nhớ vô cùng
Thương vô cùng quê tôi ở miền Trung.