Ngày đó mình quen nhau trên đường hoa tím nở
Em nhẹ mỉm cười e thẹn trong nón bài thơ
Tình đẹp như mơ, mình đón đưa mong chờ
Hỏi ai có đâu ngờ tình mình tan vỡ chia đôi.
Người bước vội sang sông khi lòng anh ấp ủ
Mơ về mái nhà em là mẹ những đứa trẻ thơ
Tình là bài thơ đoạn cuối ai đâu ngờ
Tình ta có duyên không nợ nên bây giờ chỉ còn trong mơ.
[ĐK:]
Đường tím ngày xưa mình cùng bước chung đường
Cùng nắm chặt tay thề yêu mãi sau này
Âu yếm nhìn nhau nhẹ trao nhau chiếc hôn
Đầu tiên chưa thắm môi, ngõ về chung một lối.
Đường tím ngày nay, mình anh ở nơi này
Nhặt lá vàng rơi nghe đau xót tơi bời
Thôi nhé người ơi tình ta chỉ thế thôi
Đời không như giấc mơ, người đừng thương ngóng chờ.
Lời cuối dành cho nhau xin đừng quay bước vội
Yêu lạc nẻo rồi nên thôi đành chấp nhận đơn côi
Dù tình chia đôi thì xin giữ trong đời
Những giây phút tuyệt vời trên con đường hoa tím ngày xưa.