Chợt thức giấc giữa đêm hoang lạnh
Không gian vắng tênh hiu quạnh
Ta đã xa nhau thật rồi
Giờ ngồi đây lệ đắng môi.
Bóng tối vây quanh căn phòng
Sao bỗng nghe đau trong lòng
Vụt bay mất bao tia hi vọng
Chỉ còn em với nhớ mong.
[ĐK:]
Gọi những ký ức hôm qua về bên em
Gọi những nỗi nhớ trong đêm lạnh bơ vơ
Gọi tên anh trong giấc mộng tàn
Để bóng đêm chìm vào quên lãng.
Hạnh phúc có lẽ với em là mơ sao?
Hạnh phúc có lẽ với em là chiêm bao?
Rồi hoang mang, em đã vội vàng
Đánh mất đi tình đôi ta, vì em.
* Gọi tên anh, người yêu ơi…
Bao (đêm) em vẫn đợi.