Mưa tí tách đêm nằm thao thức
Tiếng mưa rơi lúc tức lúc trầm
Trời mưa trút nước ầm ầm
Nhìn qua song cửa thanh âm vọng về
Đời sương gió lê thê tất bật
Thương kiếp người gió giật dầm sương
Mưa rơi hiu hắt đêm trường
Mưa như than thở chán chường khóc đêm
Người giàu có chăn êm nệm ấm
Bao kẻ nghèo thân phận dập vùi
Thương thay số kiếp bao người
Lang thang, đói khổ, ngậm ngùi lệ rưng
Mưa qua mau xin đừng rơi nữa
Đừng xoá đi chan chứa tình đời
Đêm sang trời lại sáng rồi
Mưa ơi!!!...Đừng lạnh...khổ người trần gian!
VÕ QUANG HÂN
Đà Nẵng 31 - 05 - 2015