Tôi có một người, người mẹ hiền cô giáo
Ngày từng ngày thao thức suốt đêm thâu
Miệt mài suy tư lật từng trang giáo án
Không quản nhọc nhằn cho thêm những bài học hay.
Lời cô ngân vang bên từng trang sách
Mở ra cho tôi bao điều mới lạ
Khi tôi biếng lười cô không nặng lời trách mắng
Ánh mắt vương buồn, ân cần cô nhẹ nhàng lời khuyên.
Suốt một đời cô vững đôi tay đưa đò
Và mở ra cho tôi một kho tàng kiến thức
Cô dắt tay đưa tôi đến ngưỡng cửa tương lai
Cô dạy tôi biết yêu người và quên mình
Luôn tận tuỵ, cô gieo mầm hạnh phúc cho mai sau.
Ôi thời gian, thôi xin đừng mãi trôi
Bụi phấn kia xin đừng vương mái tóc người
Dấu chân chim xin đừng hằn lên khoé mắt
Ký ức một thời vẫn còn mãi trong tôi.
Rồi giờ đây khi xa trường xa lớp
Dáng cô hao gầy còn mãi dõi theo tôi
Còn lại trong tim là vô vàn nhung nhớ
Đọng lại trong tôi một bóng dáng mẹ hiền.