Đã nghèo mà còn mắc cái eo
Bao năm dành dụm mượn rồi họ quên
Tiền nhà tiền điện tiền cơm
Bây giờ tới tháng tính sao hả trời?
Giúp người người chẳng mang ơn
Bây giờ cơ cực biết nhờ ai đây
Bao ngày bụng đói eo teo
Chân đi liển xiển về đâu bây giờ?
[ĐK:]
Ôi cuộc đời đâu phải nông sâu
Ta dò ta kiếm bể dâu cho mình
Bao năm thui thủi mình ên
Người yêu không có nghèo mà ai thương.
Ôi ông trời sao nỡ bất công
Đã chừng nấy tuổi vẫn long đong hoài
Trách sao số kiếp lạc loài ba chìm bảy nổi
Như lục bình trôi sông.