Gọi tên của em là nắng
Để anh được làm mây trắng
Bên nhau quấn quít mãi chẳng rời
Và khi gọi em là mưa
Chẳng thể gần lại được nữa
Em mang ấm áp đi xa.
Và để giờ mình anh lại bơ vơ
Lạc vào giấc mơ rồi lại chơi vơi
Lạc giữa đất trời nơi nào xa xôi
Màn đêm tối ai dẫn lối anh
Để gần em mãi.
[ĐK:]
Và anh muốn biết
Nơi trái tim vẫn nhớ thương âm thầm bao lâu nay
Sẽ mang đến cho mình ước mơ về hạnh phúc ấy
Hay là nỗi xót xa có hay.
Rằng tình yêu anh luôn bao la
Rồi sẽ tới một ngày em chợt nhận ra
Tình ta như đóa hoa đợi khi nắng mai
Khi đôi môi lại rạng rỡ, tình ta chẳng phai nhòa.