Càng lớn dần tôi càng thu mình lại,
Trong góc riêng giữa yêu thương mệt nhoài
Càng lớn dần tôi càng muốn xa lánh,
Cố gắng giấu đi những vết thương chưa lành
Yêu thì sao, không yêu thì sao?
Bao nỗi đau ko theo chân người
Yêu trở thành một sự thử thách quá lớn
Nên buông tay cho lành
Yêu thương bản thân sống với ước mơ,
Mà bao năm vừa qua hy sinh cho người
Có được gì đâu yêu thương tàn mau,
Mà bao năm vừa qua đánh đổi lệ sầu
Càng lớn thì thời gian càng ít lại,
Yêu thương ai ko có lần thứ hai
Càng lớn thì thời gian càng ít lại,
Em có nghĩ đến ngày mai